Những câu chuyện đáng suy ngẫm về cuộc sống mà bạn nên đọc 99 lượt xem Chúng ta luôn vô tình bỏ quên những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày, nhưng lại không biết rằng nó có thể mang một ý nghĩa quan trọng với người nào đó. Đừng biến bản thân thành kẻ vô tâm, hãy giúp mình trở thành con người có tấm lòng ấm áp. Câu chuyện 1: Hào phóng với người giàu nhưng lại keo kiệt với người nghèo. Nhìn thấy một bà lão đang ngồi bán trứng, người phụ nữ đến và hỏi: “Bà bán bao nhiêu tiền một quả trứng vậy?” Bà lão trả lời: “3 nghìn một quả, thưa cô”. Người phụ nữ liền trả giá: “6 quả 12 nghìn được không?” Bà lão bán trứng nói: “Được thôi, cô lấy đi. Đây có thể là khởi đầu tốt, bởi sáng giờ tôi vẫn chưa bán được gì.” Sau khi mua được trứng với giá rẻ, người phụ nữ đắc ý rời đi. Tiếp đó, bà ta đến một nhà hàng sang trọng để ăn uống cùng bạn bè. Họ đã gọi rất nhiều món ngon, thậm chí những món đắt nhất của nhà hàng. Khi nhân viên đưa hóa đơn thanh toán bữa ăn hết 2 triệu 8 trăm nghìn thì người phụ nữ lại đưa chẵn 3 triệu và bảo không cần trả lại. Thật ra chuyện này là việc thường xuyên tại các nhà hàng, nhưng chúng ta lại chưa bao giờ nhớ về thời điểm trước đó, sự buồn rầu của bà lão bán trứng khi bị kì kèo từng đồng tiền lẻ. Vậy tại sao chúng ta cứ phải tỏ ra quyền lực, tính toán với những người nghèo khó, nhưng lại luôn phóng khoáng với người giàu? Câu chuyện 2: Cuộc sống tàn khốc cũng không thể ngăn cản được tấm lòng ấm áp của con người. Có 2 người đàn ông cùng nằm điều trị chung một phòng bệnh. Cả 2 đều bị bệnh rất nặng, một người bị bệnh phổi ứ nước, còn người kia thì bị liệt nửa người nhưng đều không có người thân chăm sóc. Vào mỗi buổi trưa, người bị bệnh phổi phải ngồi dậy khoảng một tiếng để phổi được khô ráo. Giường của ông ta nằm ngay sát cửa sổ duy nhất của phòng bệnh, còn người bị liệt thì suốt ngày chỉ có thể nằm trên giường. Hai người họ thường nói chuyện với nhau rất nhiều điều về cuộc sống, gia đình, bạn bè, quê hương và cả những ngày tháng tươi đẹp khi còn phục vụ trong quân ngũ. Như mọi buổi trưa thường ngày, người đàn ông nằm cạnh cửa sổ sẽ ngồi dậy và thường tiêu khiển bằng cách kể lại cho người bên cạnh nghe về những điều mình nhìn thấy qua khung cửa. Qua lời kể của người bạn, người đàn ông bị liệt như được sống lại trong thế giới muôn màu muôn vẻ bên ngoài. Nào là những vườn hoa nhiều màu sắc, nào là những đứa trẻ vui đùa trong công viên phía trước hay hồ nước xanh trong và các cặp tình nhân đang tay trong tay dạo chơi quanh đó. Và cứ luôn như thế, một người say sưa kể, còn một người luôn chìm đắm trong thế giới tưởng tượng của mình qua lời kể ấy. Ngày tháng trôi qua… Một buổi sáng như thường lệ, y tá sẽ đem nước và thuốc đến cho họ. Và thật buồn khi phát hiện ra người đàn ông bị bệnh phổi đã trút hơi thở cuối cùng vào giấc ngủ yên lành đêm qua. Sau cái chết của người bạn cùng phòng, người đàn ông bị liệt yêu cầu được chuyển sang nằm cạnh cửa sổ. Ông ta nằm trên chiếc giường mới và không thôi nhớ về người bạn cũ, ông nhờ y tá giúp đỡ mình ngồi dậy để có thể quan sát được những thứ trước kia người bạn của ông hay kể. Nhưng thứ hiện ra trước mắt ông chỉ là một bước tường trắng xóa, ngoài nó ra chẳng còn một thứ gì nữa và đau đớn hơn khi ông biết được sự thật rằng người bạn quá cố của mình là một người mù. Những điều tốt đẹp ông ấy hay kể cho ông nghe chỉ đơn giản muốn mang lại niềm vui cho người bạn bên cạnh và cho chính bản thân mình nữa. Hay cũng có thể ngay cả người đàn ông kia cũng chưa từng biết trước mắt mình chỉ là một bước tường cô độc như thế. Cuộc sống có thể không cho bạn những thứ tốt đẹp nhất, nhưng đừng để một đời người bị nó làm cản trở. Sống tích cực hay tiêu cực luôn là sự lựa chọn của riêng bạn. Có thể đem sự tích cực của bản thân truyền tải cho những người xung quanh bạn chưa bao giờ là điều vô ích. Từ Khóa: Thể Loại: Quà tặng tâm hồn

Chúng ta luôn vô tình bỏ quên những câu chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống [...]

Lịch sự, lễ phép chính là giấy thông hành quan trọng nhất trong cuộc đời con trẻ! 1257 lượt xem Hầu như trẻ em không nhận ra được những hành vi bất lịch sự của chúng, như việc ngắt lời người khác, ngoáy mũi hay cười phá lên giữa chốn đông người… Trong cuộc sống bề bộn hàng ngày, nhiều bậc phụ huynh không có nhiều thời gian để dạy dỗ con cái, nên đôi khi thường bỏ qua những hành vi này. Có câu châm ngôn: “Một lỗ hổng có thể đắm chìm con thuyền lớn”. Vậy nên, nếu có thể chỉ bảo chúng một cách từ từ, bắt đầu từ những lễ nghĩa đơn giản nhất, bạn có thể giáo dục con mình trở thành những đứa trẻ lịch sự, lễ phép. Tầm quan trọng của những lời chào hỏi Cháu tôi đang là học sinh trung học nhưng tôi chưa bao giờ thấy cháu quan tâm tới việc chào hỏi người khác. Vào một buổi cắm trại mùa hè, mẹ cháu bảo với tôi: “Em à, những người ở ban tổ chức cắm trại không có quan tâm đến con chị.” Tôi liền nói với chị ấy: “Thế ư, tại sao chị không nghĩ là vì cháu không biết cách hoà đồng với ban tổ chức?” Chị suy ngẫm về điều này và đã hiểu ra được vấn đề. Sau này, khi chúng tôi gặp lại nhau, con trai chị ấy đã chào hỏi tôi rất thân thiện và lễ phép. Kì thực, rất ít khi người ngoài cuộc chỉ cho bạn rằng con bạn vô lễ, chỉ có bạn mới có thể nhận ra, dạy dỗ và giáo dục con mình. Khi tôi còn nhỏ, tôi cũng không có lễ phép, nhưng nhờ mẹ dạy bảo, tôi đã bỏ đi các thói xấu của mình. Bà dạy tôi khi gặp người khác thì phải mỉm cười và chào hỏi, đặc biệt là với người lớn tuổi. Thực tế, lễ phép mới là giấy thông hành quan trọng nhất của cuộc đời con trẻ Hành xử lễ độ là chìa khoá để thành công Vào một ngày họp lớp sau bao năm xa cách, một người bạn bảo với tôi: “Đứa con này của tôi nó không bao giờ chào hỏi người khác, nhưng thành tích học tập của nó rất tốt, nên tôi cũng không bận tâm quản nó”. Điều đó cho thấy ông bố này không hiểu sự lễ phép không nhất thiết là đi cùng với sự thông minh. Thực ra, cư xử lễ độ mới là điều quan trọng hơn cả trong cuộc sống này. Cả thế giới này sẽ rời xa bạn nếu bạn không có cách hành xử đúng đắn. Chẳng hạn khi tới một hội nghị, bạn sẽ rất khó để bước vào nếu không có cách cư xử lễ độ, cho dù bạn có bằng cấp và kĩ thuật cao đến đâu. Không có cách cư xử đúng đắn, bạn sẽ gặp nhiều trở ngại Tôi từng dạy một học sinh nữ trong môn tiếng Anh. Chúng tôi sống trong cùng một toà nhà và tôi thường gặp cô bé trong thang máy, nhưng em chưa bao giờ chủ động chào tôi lần nào. Một hôm, sau kì thi cuối kì, tôi gặp gia đình cô bé ở bên ngoài phòng thi. Mẹ em hỏi tôi về điểm số. Như thường lệ, con bé cũng không chào hỏi khi chúng tôi gặp mặt. Tôi tự nghĩ, ít nhất em cũng nên biết phải chào hỏi cô giáo của mình một tiếng chứ. Ngay cả khi cô bé có điểm số cao, mà không có cư xử đúng mực, thì em cũng sẽ gặp nhiều trở ngại trong cuộc sống. Tôi có một người bạn là giáo viên dạy nhạc. Cô ấy kể với tôi về chuyện cô không được nhận vào thực tập ở trường tư thục Châu Hải. Kĩ năng chơi piano và ca hát của cô rất tốt, là người đứng đầu trong những người tham gia nhưng cô đã không được chọn. Cô ấy cảm thấy thật không công bằng, cho đến khi có người bảo với cô ấy: “Trường học không nhận cô không phải vì cô không có tài năng, mà là vì cô không có tư cách.” Lễ phép được hình thành khi trẻ còn nhỏ và cho đến khi nó trở thành một thói quen không thể bỏ trong cuộc đời các con Sau đó, cô đã lập một trường mẫu giáo ở Châu Hải. Mỗi lần nghĩ về sự việc ấy, cô tự cười với bản thân: “Lúc đó tôi còn nhỏ và không hiểu biết. Tôi không bao giờ hỏi đáp những người khác, đi lủi thủi một mình, và làm mọi việc cứ như mình là giỏi lắm, tôi cũng không quan tâm tới người khác. Bây giờ, tôi đã hiểu rằng nếu bạn không quan tâm đến người khác thì người khác cũng sẽ không quan tâm đến bạn.” Để có được cách cư xử đúng đắn, chúng ta cần phải dạy trẻ từ từ cho đến khi những cách hành xử này trở thành thói quen của trẻ. Việc học hỏi lễ phép cũng sẽ giúp trẻ biết tôn trọng và biết quan tâm đến suy nghĩ của những người khác. Con bạn cũng sẽ tự tin hơn khi chúng biết được điều gì nên làm và điều gì không nên làm. Xuân Lĩnh Xem thêm: ⇒ Muốn con trưởng thành, hãy dạy chúng có tinh thần trách nhiệm Từ Khóa: Thể Loại: Cuộc sống muôn màu

Hầu như trẻ em không nhận ra được những hành vi bất lịch sự của [...]

Đời người, chẳng qua chỉ vỏn vẹn bởi một chữ Duyên 4079 lượt xem Đời người, chẳng qua chỉ vỏn vẹn bởi một chữ Duyên. Những điều cầu được ước thấy trong đời, có thể nói là có duyên; còn cầu mà chẳng được thì coi như là duyên không đến. (pixabay.com) Tục ngữ có câu: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên hữu ý bất tương phùng”. Trong cuộc sống, có những người đứng đối diện trước mặt bạn, nhưng lại chẳng hề phát phiện ra bạn đang ở cạnh bên; có những người hễ quay đầu lại thì cho dù ở nơi ánh đèn le lói cũng vẫn sẽ tìm thấy bạn. Có những người nói  trăm lời vạn lẽ bạn cũng chẳng chút mảy may rung động. Có những người không nói một lời, nhưng bạn vẫn muốn quan tâm lo lắng mỗi ngày. Cuộc sống này, có những người đến vội vàng, rồi ra đi vội vã, cùng bạn đi qua mùa xuân hoa nở rồi thu lá vàng, nhưng cuối cùng khi ra đi chẳng để lại chút hằn vết trong bạn. Có những người, đến lặng lẽ, âm thầm quan tâm, dù có những nỗi đau, nhưng vẫn có thể nắm tay bạn đi đến hết cuộc đời. Thực ra đời người là thế, vô cùng rối rắm, lúc phẳng lặng bình yên, khi gập ghềnh trắc trở, thiên biến vạn hóa, nhưng suy cho cùng cũng không thoát khỏi chữ Duyên. Ta luôn cho rằng mình có rất nhiều thời gian, đời người rất dài, ước mơ nay chưa hoàn thành thì ngày mai vẫn có thể tiếp tục, cho rằng những khát vọng bị trói buộc, ngày mai rồi sẽ được giải thoát. Duyên tuy vô hình, nhưng phải biết nắm bắt, duyên đến duyên đi, chỉ trong nháy mắt, nắm bắt được, duyên phận sẽ đến, không nắm bắt được, duyên phận cũng trôi theo dòng nước mà biến mất Cuộc sống là một cuộc hành trình dài, phiêu bạt có, cô độc có, cuồng nhiệt có, nhất thời cũng có. Mỗi điều rồi cũng qua đi nhanh chóng và đều là những điều bất ngờ đẹp đẽ. Mọi thứ đến rồi đi, đều là những điều được định sẵn trong cuộc sống. Quên thì coi như mọi thứ chẳng có gì, nhưng khắc sâu trong lòng thì lại khiến bạn rơi lệ, buông bỏ mọi thứ sẽ qua đi, trân trọng thì lại khiến bạn xúc động. Tục ngữ có câu: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên hữu ý bất tương phùng (pixabay.com) Duyên có hợp có tan, duyên có bắt đầu có kết thúc. Giữa người với người không nhất thiết phải tiết chế cảm xúc. Có những việc, không nên gò ép. Cầu được ước thấy, lòng mình vui vẻ, cầu ước chẳng được, mình cũng chẳng ưu phiền. Duyên không ai biết là ở nơi đâu, duyên cũng chẳng ai biết vào thời điểm nào. Cuộc sống, phải biết tùy theo duyên, thuận theo tự nhiên. Vui buồn tùy duyên, không bi quan, không oán trách. Được mất tùy duyên, không phải hấp tấp, mà cũng không được đắc ý. Minh Tâm ⇒ Đáp án cho câu hỏi: Vì sao người lương thiện luôn trắc trở, còn người ác cả đời sống tốt? Từ Khóa:, duyên phận Thể Loại: Quà tặng tâm hồn Bài liên quan Giữa cuộc sống giàu sang, đây chính là thứ con người đang thiếu, rất cần… Bí quyết giúp bạn nâng cao nhận thức và mở rộng tấm lòng Cách dạy con của người Do Thái đã khiến cho nhiều bậc cha mẹ phải… Nghẹn ngào chuyện ông lão nhặt rác đáng kính đã không ngại hy sinh cho… Vì sao cuộc sống càng hiện đại, chúng ta càng sống vội vàng? Chuyện bác nông dân và cái giếng: Thông minh mà sử dụng sai chỗ thì… Bài chọn lọc Cá sống khi lội ngược dòng, thuận nước trôi xuôi là cá chết Giữa cuộc sống giàu sang, đây chính là thứ con người đang thiếu, rất cần phải bồi đắp! Hôn nhân là một trò chơi, nếu không nắm vững luật sẽ dễ dàng bị lạc lối Bí quyết giúp bạn nâng cao nhận thức và mở rộng tấm lòng Cách dạy con của người Do Thái đã khiến cho nhiều bậc cha mẹ phải tâm phục khẩu phục Vì sao cuộc sống càng hiện đại, chúng ta càng sống vội vàng?

Đời người, chẳng qua chỉ vỏn vẹn bởi một chữ Duyên. Những điều cầu được [...]